RSS

Monthly Archives: Tháng Mười Một 2009

20/11 ký sự

Tối nay 20/11, mấy đứa nhóm mình tập hợp nhau đến nhà cô hướng dẫn tốt nghiệp. Mấy năm rồi bọn mình toàn đến nhà cô, trong các thầy cô dạy đại học thì sau khi ra trường mình chỉ đến mỗi nhà cô. Ơ mà chả hiểu tại sao lại đến mỗi nhà cô. Có lẽ là tại phong cách của cô khiến mấy đứa bọn mình thích gần hơn. Vừa đủ thanh cao để không ‘hướng dẫn’ sinh viên làm thế nào học ít mà điểm vẫn ngon, vừa đủ đời thường để không coi sinh viên như các cá thể chưa tiến hóa. Ngoài ra thì cũng còn một số lý do ngoài lề như đến nhà cô thì lúc nào cũng có hoa quả ăn chứ không như đến nhà thầy chủ nhiệm, thầy toàn rủ uống bia (có lẽ mấy thằng bạn mình thích đến nhà thầy hơn).

Hẹn nhau từ mấy hôm trước, đúng 8h30 tập hợp, đứa nào đến sau đứa ấy làm con cún nhưng mà mình học với các bạn mấy năm, mình biết thừa (chưa kể bây giờ các bạn lại toàn làm FPT, minh cũng làm mấy năm, mình biết thừa), thế là mình tự trừ hao cho mình 10’ (ấy thế mà mình vẫn đến sớm nhất đấy). Hết chờ đứa nọ đến đứa kia, mãi đến sát 9h mới có mặt đủ (thực ra thiếu Huyền béo, con này láo thật). Thế là tiến bộ hơn năm ngoái mấy phút rồi đấy, vỗ tay khen các bạn nào.

May là chỗ hẹn gần nhà cô nên khi đến nhà cô chỉ hơn 9h có tí (mình chọn chỗ hẹn đấy, thông minh thế). Cô cười rất tươi ra đón bọn mình (lúc nào cô cười chả tươi). Cô khen bọn mình xinh xắn (tức là mình), chững chạc (tức là mấy thằng bạn mình) ra; khen hoa đẹp (mình chọn đấy, rẻ không ấy mà ). Cô mời mấy đứa lên phòng khách tầng 2.

Nhà cô 5 tầng lận, do vợ chồng cô làm ngoài mà xây chứ không phải dạy học mà xây được đâu. Sau đó cô rót trà, mang hạt dẻ với quýt cho bọn mình. Mình là mình thích nhất món này. Về mặt hiệu năng sử dụng thì minh đánh giá rất cao món quýt, cả cho supplier(là cô) và end-user(là mình). Này nhé, về supplier thì không cần custom nhiều, chỉ cần rửa sạch là xong, ko cần gọt với bổ gì cả lại còn re-use tốt (tức là ăn không hết lại để nhóm sau, táo thì đố mà để được đấy, thâm ngay), về mặt end-user thì nó không quá to như miếng lê nên ăn không ngượng mồm, không quá nhỏ như hạt dưa, ăn lắt nhắt.

Sau màn trà quýt, cô hỏi thăm công việc của từng đứa, khen mấy đứa khóa mình thành đạt. Cô bảo mấy khóa sau chất lượng sinh viên không bằng khóa 47 bọn mình. Mình thì mình nghe các anh chị khóa trên cũng nói tương tự thế còn thằng bạn mình thì bảo từ khóa 47 trở đi thì khóa 47 khá nhất, các khóa trên thì không tính. Thế là khóa mình là giỏi nhất trong số những thằng dốt, thích thế.

Xong rồi cô lại hỏi đến cuộc sống, hỏi mấy thằng bạn mình có người yêu chưa, hỏi mình lấy chồng chưa. Sao cô cứ đụng vào nỗi đau của người khác thế nhỉ . Năm nào mình cũng bảo cô là mình plan 30 tuổi mới lấy chồng mà năm sau cô vẫn cứ hỏi.

Cứ chuyện qua chuyện lại một chốc đã 10h mất rồi, chúng mình xin phép cô ra về vì cũng khá muộn rồi (và vì đĩa quýt cũng sắp hết rồi, mình để lại 2 quả không biết đã đủ lịch sự chưa). Thế là cô tiễn bọn mình ra tận cửa, tươi cười chờ bọn mình dắt hết 4 cái xe ra về rồi mới vào nhà. Bọn mình thì cũng cười tươi chào cô và hẹn năm sau lại tới thăm cô(hi vọng năm sau cô mua loại quýt nhỏ hơn, ăn được nhiều mà lại ngọt).